Khúc ca Tiết Bảo Thoa

Chung thân ngộ

終身誤都道是金玉良姻,俺只念木石前盟。空對著,山中高士晶瑩雪,終不忘,世外仙姝寂寞林。歎人間,美中不足今方信。縱然是齊眉舉案,到底意難平。Chung thân ngộĐô đạo thị kim ngọc lương nhânYêm chỉ niệm mộc thạch tiền minhKhông đối trước, sơn trung cao sĩ tinh oánh tuyếtChung bất vong, thế ngoại tiên xu tịch mịch lâmThán nhân gian, mỹ trung bất túc kim phương tinTúng nhiên thị tề my cử án, đáo để ư nan bình.Lỡ nhau suốt đời (Người dịch: nhóm Vũ Bội Hoàng)Ai rằng vàng ngọc duyên ưa,Ta quên cây, đá, thề xưa được nào.Trơ trơ người tuyết trên cao,Ngoài đời, đường vắng khuây sao được nàng.Cuộc đời ngán nỗi tang thương,Đẹp không toàn đẹp, lời càng đúng thay.Dù cho án đặt ngang mày,Cuối cùng vẫn thấy lòng này băn khoăn.

Điển tích "án đặt ngang mày" (cử án tề mi) nói về cặp vợ chồng chuẩn mực Mạnh Quang–Lương Hồng kính nhau như khách. Quả thực mối quan hệ vợ chồng của Bảo Ngọc và Bảo Thoa nhìn bên ngoài long lanh nhưng chỉ được cái vỏ, còn bên trong họ vẫn đối đãi với nhau như… khách, không hơn. Vàng kết hợp với ngọc nhìn bên ngoài đẹp nhưng thực ra lại vô cùng lạnh lẽo.